10/9/2012, 2:31 pm
Cô nương thuở còn mười sáu
Mặt tươi như bóc hột gà
Ðột nhiên tới năm mười bảy
Cái gì nó nổn trên da!
Ðầu tiên chỉ đôi ba chấm
Nương soi gương buổi hai lần
Lần hồi tới năm bảy chấm
Nương đi đâu cũng trùm khăn!
Còn chi là duyên con gái
Hình như cả phố nhìn mình
Nửa đêm nương ngồi bật dậy
Soi gương nặng sạch sành sanh
Sớm mai nương rờ quanh mũi
Chỗ u, chỗ cục, chỗ lồi
Nương cúp luôn hai buổi học
Bạn bè kéo đến rỉ tai...
Nương khiêng về nhà một giỏ
Dưa leo, kem, thuốc, hột gà
Sáng đắp, chiều bôi, tối xức
Vở bài không quý bằng... da!
Bây giờ cô nương ra phố
Con nít theo sau một đoàn!
Bây giờ cô nương tới lớp
Nghe giảng như người cung trăng!
Dung buog tay anh- ho quang hieu
Có những ngày có những giây
Chìm đắm trong cơn đau này.
Thấy nhói lòng vẫn cứ mong
Dù rằng anh không thể quên.
Nỗi nhớ em đêm dài hơn
Phải chăng anh hi vọng
Ngày sẽ chẳng qua
Anh không thêm buồn.
Có những lúc thoáng qua
Con tim em đang khóc
Mà tại sao anh không hiểu ra
Vì điều đó nên ta mất nhau. [ĐK:]
Có phải anh đã khiến trái tim
Của người anh yêu thương rất buồn
Cố tìm em để nói cho em
Lắng nghe lòng anh....hu...ơ
Nhưng một khi nước mắt đã rơi
Theo niềm tin như đang chẳng còn
Và anh cố níu lấy phút giây
Bên em lần cuối....hu ơ...
Có những lúc thoáng qua
Con tim em đang khóc
Mà tại sao anh không hiểu ra
Vì điều đó nên ta mất nhau. [ĐK:]
Có phải anh đã khiến trái tim
Của người anh yêu thương rất buồn
Cố tìm em để nói cho em
Lắng nghe lòng anh....hu...ơ
Nhưng một khi nước mắt đã rơi
Theo niềm tin như đang chẳng còn
Và anh cố níu lấy phút giây
Bên em lần cuối....hu ơ..
Mặt tươi như bóc hột gà
Ðột nhiên tới năm mười bảy
Cái gì nó nổn trên da!
Ðầu tiên chỉ đôi ba chấm
Nương soi gương buổi hai lần
Lần hồi tới năm bảy chấm
Nương đi đâu cũng trùm khăn!
Còn chi là duyên con gái
Hình như cả phố nhìn mình
Nửa đêm nương ngồi bật dậy
Soi gương nặng sạch sành sanh
Sớm mai nương rờ quanh mũi
Chỗ u, chỗ cục, chỗ lồi
Nương cúp luôn hai buổi học
Bạn bè kéo đến rỉ tai...
Nương khiêng về nhà một giỏ
Dưa leo, kem, thuốc, hột gà
Sáng đắp, chiều bôi, tối xức
Vở bài không quý bằng... da!
Bây giờ cô nương ra phố
Con nít theo sau một đoàn!
Bây giờ cô nương tới lớp
Nghe giảng như người cung trăng!
Dung buog tay anh- ho quang hieu
Có những ngày có những giây
Chìm đắm trong cơn đau này.
Thấy nhói lòng vẫn cứ mong
Dù rằng anh không thể quên.
Nỗi nhớ em đêm dài hơn
Phải chăng anh hi vọng
Ngày sẽ chẳng qua
Anh không thêm buồn.
Có những lúc thoáng qua
Con tim em đang khóc
Mà tại sao anh không hiểu ra
Vì điều đó nên ta mất nhau. [ĐK:]
Có phải anh đã khiến trái tim
Của người anh yêu thương rất buồn
Cố tìm em để nói cho em
Lắng nghe lòng anh....hu...ơ
Nhưng một khi nước mắt đã rơi
Theo niềm tin như đang chẳng còn
Và anh cố níu lấy phút giây
Bên em lần cuối....hu ơ...
Có những lúc thoáng qua
Con tim em đang khóc
Mà tại sao anh không hiểu ra
Vì điều đó nên ta mất nhau. [ĐK:]
Có phải anh đã khiến trái tim
Của người anh yêu thương rất buồn
Cố tìm em để nói cho em
Lắng nghe lòng anh....hu...ơ
Nhưng một khi nước mắt đã rơi
Theo niềm tin như đang chẳng còn
Và anh cố níu lấy phút giây
Bên em lần cuối....hu ơ..